Cafe là thói quen không thể bỏ của tôi. Tôi không chỉ đến tiệm cafe để uống vì thực ra tôi không nghiện cafe đến vậy. Tôi thích ngồi ở quán cafe đọc sách, quan sát và lắng nghe dòng chảy cuộc sống quanh mình. Tôi được cái may mắn là được đi nhiều, biết nhiều cùng với khả năng thu mọi thứ vào tầm mắt và lưu giữ trong bộ não con tim nên tôi có thể viết nó ra theo cảm nhận riêng mình. Hôm nay tranh thủ ngồi viết cảm nhận về cafe Sài Gòn để ai chưa đi thì thử tới, ai tới rồi thì xem có đúng vậy không nhé.
Trung Nguyên nổi tiếng là cafe Việt và thương hiệu Trung Nguyên thì cả nước ai cũng biết. Trung Nguyên theo đuổi mô hình cafe sách cafe cho trí thức, cafe cho thương gia với đa chủng loại vị cafe và cách pha chế. Vì dành cho phân khúc khách hàng trung và cao cấp nên Trung Nguyên thuê địa điểm rất đắt chủ yếu trên các phố chính của Sài Gòn, trang trí nhà hàng đẹp, sang trọng và bắt mắt. Đội ngũ nhân viên mặc đồng phục và luôn luôn có quản lý tại các cửa hàng để điều hành nhân viên. Điểm nhấn của Trung Nguyên chính là những thông điệp mà Chủ tịch Tập đoàn Trung Nguyên đem tới cho thức khách, những cuốn sách tạo ra giá trị cho người đọc. Giai đoạn đầu Trung Nguyên có dành tặng sách cho khách hàng nhưng sau này không còn tặng nữa mà để trưng bày, nếu có khách mua sẽ bán. Tôi khá ấn tượng với cách này của Trung Nguyên, nó khá ấn tượng trong một xã hội mà con người rất ít đọc, nhất là sách, mà chỉ đọc cái gì nhanh gọn.
Về giá, Trung Nguyên đứng ở tầm trung, khách hàng Trung Nguyên vì thế cũng đang ở tầm này. Phải nói rằng trong tất cả những ông lớn về chuỗi nhà hàng cafe Trung Nguyên có hệ thống thẻ khách hành thân thiết chuẩn nhất, hài lòng nhất, khiến khách hàng cảm nhận họ được ghi nhận và đánh giá cao. Tôi đến Trung Nguyên thậm chí những nhân viên cũ còn đang phục vụ ở đó đều nhớ đồ uống và và loại cafe mà tôi dùng. Trong dịch vụ khách hàng tôi cho rằng Trung Nguyên có ghi điểm. Tất nhiên không phải nhà hàng nào trong chuỗi này cũng đạt chuẩn nhưng nhìn chung ổn. Cafe Trung Nguyên dễ uống, không gắt và phù hợp với người Việt. Giai đoạn sau, Trung Nguyên áp dụng cách cho khách hàng order tại quầy và nhân viên mang tới bàn cho khách. Với tôi, nếu phục vụ cho khách hàng tầm trung và cao mà order tại quầy thì không hợp lý lắm. Tuy nhiên, trong bối cảnh chung, khi con người quen với cafe order tại quầy thì cách này của Trung Nguyên cũng không khiến khách hàng thấy phiền toái. Dịch vụ Trung Nguyên theo thời gian cũng bị ảnh hưởng nhiều. Cái gì cũng vậy, càng lớn sẽ càng khó quản lý sâu sát hơn, nhân viên phục vụ không còn được huấn luyện bài bản như trước nữa. Quản lý cũng không còn thời gian theo sát nhân viên. Cafe Trung Nguyên vẫn là đồ uống tôi ưa chuộng nhất. Đến quán tôi chỉ kêu: Cafe sữa đá số 4. Tôi ngồi Trung Nguyên từ lúc còn ở Hà Nội nhưng phong cách cafe của người Hà Nội khác người Sài Gòn: thích vỉa hè, thích phố cổ không thích các quán sang trọng trừ khi tiếp khách…. Thế nên Trung Nguyên tại Hà Nội không nổi bật giữa một rừng cafe đủ loại. Vào đến Sài Gòn thì mới thấy độ phủ sóng của Trung Nguyên và dịch vụ khách hàng tại đây cũng tốt hơn.
Tên tuổi thứ hai của Việt Nam ra đời sau Trung Nguyên một chút đó là Highland. Highland ban đầu ra thị trường ghi điểm bằng việc lựa chọn vị trí. Hầu hết các vị trí đẹp tại các building, quảng trường... đều do Highland nắm giữ. Highland không mất quá nhiều chi phí vào trang trí chuỗi nhà hàng và nội thất quán nhưng lại tốn chi phí thuê địa điểm. Highland có khả năng đáp ứng được các đoàn khách lớn nhờ không gian rộng rãi thoáng mát. Tuy nhiên không gian rộng cũng tạo ra sự bất lợi cho Highland, nhân viên quán không đủ khả năng bao quát hết dẫn tới khách hàng phàn nàn vì phục vụ không kịp. Chính vì vậy cùng xu thế chung, highland chuyển mô hình sang hình thức order tại quầy và tự phục vụ, giảm thiểu nhân viên phục vụ. Giá đồ uống đặc biệt cafe của Highland vì thế duy trì được mức giá rẻ dù thì trường nguyên liệu đầy biến động. Phân khúc khách hàng lựa chọn của highland là thấp và trung nên cách phục vụ, trang thiết bị của highland cũng đầu tư phù hợp cho phân khúc này. Theo thời gian, highland cũng dần định hình phong cách mà họ lựa chọn và đặc biệt thành công tại Sài Gòn vì lợi thế giá rẻ của họ, và đặc biệt người SG không cầu kỳ, và có thể họ đang coi highland là một loại cafe vỉa hè có mái che. Cafe Highland được đáng giá là ko ngon, gắt...,nói chung không dễ chịu. Lựa chọn cho highland chỉ là rẻ, chỗ ngồi mát...
(Còn tiếp...)
CELINA KHÁNH AN